HỞ ĐẸP, HỞ XẤU?
Con gái bước vào tuổi 13 cao ráo, trắng trẻo, mịn màng một hôm hỏi mẹ: “Nhiều bạn bằng tuổi con mặc quần short siêu ngắn và áo lửng croptop hở bụng, con có nên sắm cho mình vài bộ để không bị lạc hậu so với các bạn không ạ?”
Vợ chồng tôi nhìn những bộ đồ ấy cứ thấy… gợi dục làm sao ấy. Liệu có phải vì đầu óc tôi cổ hủ mà nhìn ra như vậy? Tôi e rằng thầy cô giáo và bạn bè, đặc biệt là người khác phái qua cách ăn mặc sẽ hiểu sai về cháu. Làm sao giúp con biết hở thế nào là đẹp và hở đến đâu là phản cảm?
(Mai Hữu D. quận Gò Vấp, TP HCM)

(Hình minh họa: từ trang của nhà văn Nguyễn Quang Lập đã chỉnh sửa: "trăng" đêm rằm Trung thu của bọ Lập năm 2015)
Lý do khiến con người cần áo quần chỉ tóm gọn có vài điểm thôi: thứ nhất để bảo vệ thân thể trước thời tiết khí hậu, thứ hai để che giấu sự trần truồng, thứ ba là để gây chú ý và cuối cùng là diễn đạt sâu xa sự giáo dục của mình trong cách ăn mặc, sao cho con người càng trở nên người hơn. Anh chị thấy đấy, cả phương Đông lẫn phương Tây đều đưa ra những nhận xét chí lý về chuyện này: Áo quần quyến rũ khi bắt gặp, tâm hồn chinh phục lúc chia tay. Y phục xứng kỳ đức. Chiếc áo dòng không làm nên thầy tu,…
Trước hết áo quần phải mang lại cho người mặc sự tiện ích: đó là chức năng vệ sinh (người ta ai cũng cần phải tắm rửa, giặt giũ, phơi phóng, thay quần áo thơm tho, lành lặn phải không ạ?), chức năng xã hội đặc biệt để nhận dạng (con người có quyền được khác và sự khác biệt đó được nhận ra qua áo quần: già trẻ trai gái, học sinh, thầy thuốc, bộ đội, công nhân, nghệ sĩ,…) và chức năng đạo đức (sự trần truồng biến thân xác thành công cụ hoặc đối tượng cung cấp lạc thú, chính quần áo giữ cho mỗi người sự kín đáo và không làm tha hoá người khác bởi dục vọng). Chẳng cần người có “đầu óc sâu bọ”, bất kỳ ai khi tiếp xúc với một người diện bộ quần áo siêu ngắn, nửa kín nửa hở hoặc trong suốt đến tuyệt vời sẽ bị tác động hơn cả sự khoả thân ấy chứ!
Áo quần phải đẹp nữa. Một bộ quần áo phải làm hài lòng người mặc và người nhìn. Phái nam bị quyến rũ bởi phục sức duyên dáng của phái đẹp và ngược lại, người nữ cũng thích người đàn ông ăn mặc đàng hoàng, đẹp đẽ. Đẹp vì được mặc đúng người, đúng nơi, đúng lúc, mặc phù hợp với hoàn cảnh, thời tiết và con người xung quanh.
Áo quần nói lên sự thật về người mặc nó: Bác sĩ Pascal Ide, tiến sĩ triết học và thần học cho rằng “áo quần là dấu chỉ của thân thể và thân thể là dấu chỉ của tâm hồn. Một cách trực tiếp, nó là dấu chỉ của con người thầm kín trong chúng ta”. Chính vì thế, người phụ nữ qua lối ăn mặc, dễ có nguy cơ tự biến mình thành đối tượng của lạc thú và dẫn người nam đến sự ham muốn mà lẽ ra phải bộc lộ và tôn lên phẩm chất, cá tính của mình. Hẳn anh chị cũng nhận thấy: gần đây có xu hướng “thời trang đảo ngược” giữa các tầng lớp trong xã hội. Có những phụ nữ gia đình tử tế, học sinh sinh viên, thiếu nữ con nhà lao động khoác lên người bộ đồ như gái làng chơi (vì cứ ngỡ đó là sành điệu), trong khi đó nhiều cô gái đứng đường lại ăn mặc như công nhân tan ca đêm hoặc học sinh đi học thêm về muộn để… câu khách.
Có lẽ anh chị nên trò chuyện với cháu: những bộ đồ thể thao khi con tập luyện (đi bơi, chơi bóng rổ, đánh cầu lông) hay những bộ đầm duyên dáng dễ thương khi đi tham gia văn nghệ ở trường hoặc sinh nhật bạn là “hở đủ và đẹp”. Những bộ quần áo bó sát hoặc cực ngắn, đẹp thì có đẹp nhưng là “hở xấu”. Vì nó có thể phản bội con, khi phô bày gần hết thân hình mới lớn đầy sức sống của cô nữ sinh tuổi teen. Mọi người sẽ chú ý đến bụng và đùi của con thay vì trí óc và tâm hồn con. Điều đó có thể khiến lũ con trai huýt sáo hoặc bình phẩm quá đà khi con đi qua, con có thể bị những đụng chạm cố ý từ những “người lạ” ở chỗ công cộng và trở thành miếng mồi ngon cho kẻ lạm dụng tình dục.