
Hình minh họa: không phải là vắt chanh. Nguồn: Internet.
“CÚ CÓ GAI”.
Cháu bị các bạn trong lớp trêu chọc là “cú có gai” (hay còn gọi là "gái có cu"), vì từ khi có trí khôn cháu đã thấy mình bị gặp rắc rối mỗi lần đi vệ sinh. Là con trai nhưng cháu lại phải ngồi tiểu, vì thế cháu thường phải xin phép ra ngoài giữa giờ học hoặc giờ ra chơi phải đợi các bạn trai xong việc hết mới dám vào phòng W.C. Đã có lần cháu đứng tiểu như các bạn khác thì bị ướt quần hoặc ướt cả giày. "Cậu bé" của cháu hơi cong, khi cứng lên làm cháu khổ sở vì đau.
Ước gì "cậu bé" của cháu được hùng dũng như vòi phun của anh lính chữa lửa giống mấy thằng bạn!
(Một em trai ở Biên Hòa, Đồng Nai)
Nickname “cú có gai” là cái tên mà các cư dân “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò” thường bóng gió chỉ những đứa con gái nghịch ngợm như phe đầu đinh hoặc dùng theo nghĩa đen thùi lùi gọi những anh bạn phải ngồi đái như con gái mặc dù vẫn “có cu” đàng hoàng. Hậu quả của tình trạng lỗ tiểu lệch thấp (được gọi là hypospadias) một dị tật bẩm sinh khiến lỗ tiểu nằm ở vị trí khác thay vì ở đầu “vòi phun” như bình thường. Đây là dị tật hay gặp nhất trong số các dị tật cơ quan sinh dục nam, thường đi kèm với dương vật cong và “chậm lớn”, làm ảnh hưởng đến chức năng tiểu tiện, tình dục, sinh sản và tâm lý của “chính chủ”.
Khi còn nhỏ, hẳn điều này đã làm cháu đi tiểu khó khăn, không thể đứng tiểu mà phải ngồi, tia nước không vọt ra ngoài mà chảy xuống chân, văng bất thường.
Dựa vào vị trí lỗ tiểu trên “cậu bé” mà thầy thuốc phân chia mức độ và các thể bệnh:
- Thể nhẹ, lỗ tiểu có thể nằm ở ngay phần thấp của quy đầu hoặc nửa trước của thân dương vật.
- Thể trung bình là lỗ tiểu nằm ở nửa sau của thân dương vật.
- Thể nặng là trường hợp lỗ tiểu nằm nay ở bìu hoặc tầng sinh môn (vùng da thịt giữa bìu và hậu môn). Đã có trường hợp em bé mới sinh, lỗ tiểu đổ thấp ở bìu kèm theo dương vật kém phát triển hoặc bị vùi làm “bà đỡ” nhìn nhầm thành… con gái. Cho tới khi đứa bé ấy lớn lên, qua thăm khám lâm sàng, siêu âm thấy hình ảnh tinh hoàn và xét nghiệm nhiễm sắc thể đồ mới xác định được giới tính của trẻ, gia đình phải làm lại khai sinh thành con trai.
Cho đến giờ thì cách duy nhất để chữa dị tật lỗ tiểu lệch thấp vẫn là phẫu thuật, nhằm “quy hoạch” lại “mặt bằng” chỗ ấy. Các bác sĩ sẽ “nắn” cho “cậu bé” của cháu thẳng lại, tạo hình niệu đạo để đưa lỗ tiểu về đúng vị trí ở đỉnh quy đầu. Vì cháu còn đang tuổi nhỏ nên việc điều trị sẽ rất khả quan. Lúc này các tổ chức ở “cậu bé” mềm mại, đàn hồi tốt, ít xơ, ít nhiễm trùng nên quá trình liền sẹo và lành vết thương thuận lợi và nhanh hơn.
Về mặt tâm lý thì việc đi chỉnh sửa lại “cái vòi chữa lửa” cũng giống như đi mổ các bệnh khác mà thôi. Nếu cháu để muộn hơn mới chữa thì càng ngày “cậu bé” càng cứng cáp, độ đàn hồi kém, đồng thời những “giấc mơ ẩm ướt” (mộng tinh) của tuổi dậy thì dễ gây nhiễm khuẩn. Những chuyện đó khiến quá trình liền sẹo khó khăn hơn, dẫn đến rò niệu đạo sau mổ, nhiều khi phải đến BV can thiệp lại. Đó là chưa kể khi trưởng thành, con trai thường dễ “quê độ” khi phải đi “tân trang” chỗ đó.
Ca phẫu thuật thành công rồi thì cháu sẽ được đứng tiểu hiên ngang như các bạn, và cái tên “cú có gai” sẽ được chỉnh thành “cụ có câu” cháu nhỉ?
Ths - Bs LAN HẢI.
(Bác sĩ Hoa Tiêu. Bài đăng trong mục "Chỉ đường cho hươu" - Báo Phụ Nữ Chủ nhật)